Tình yêu không phải phân định ai đúng ai sai, mà là chấp nhận và dung hoà. Cứng rắn bao nhiêu cũng có thể tan chảy, sai cũng có thể sửa thành đúng. Nhưng vỡ rồi có hàn gắn lại vẫn sẽ thấy vết hằn.
Phụ nữ còn nóng giận là còn thương. Họ chỉ ngang ngược với duy nhất người họ yêu và tin tưởng hết lòng. Đàn ông phần lớn là vô tâm và sỉ diện. Họ vẫn yêu, vẫn thương, vẫn bao dung nhưng không giỏi kìm nén để rồi làm tổn thương người phụ nữ của mình.
Sự tổn thương của phụ nữ không chỉ đến từ lời nói, mà còn là thất vọng, cô đơn. Giây phút phụ nữ cố chấp hi vọng sẽ nhận được cái ôm hay ánh mắt cảm thông thì họ lại nhận về sự hằn học, dữ dằn. Đến cuối cùng, phía sau sự quát tháo của đàn ông, phụ nữ sẽ mãi mãi không hiểu được. Và chỉ như ngọn lửa bị bùng lên, không chịu ngừng, bất chấp mình sai.
Vậy nên đàn ông thay vì cố gắng để người phụ nữ của mình chấp nhận lỗi sai. Thay vì mắng mỏ để làm cô ấy sợ…hãy cảm hoá cô ấy bằng yêu thương, bằng những cảm thông và cưng chiều hết mực. Phụ nữ khi được yêu thương sẽ dịu dàng như nước. Còn ngược lại thì sẽ cuộn trào như bão tố, nhấn chìm tất cả.
Tình yêu không phải phân định ai đúng ai sai, mà là chấp nhận và dung hoà. Cứng rắn bao nhiêu cũng có thể tan chảy, sai cũng có thể sửa thành đúng. Nhưng vỡ rồi có hàn gắn lại vẫn sẽ thấy vết hằn.
Tình yêu một khi mất đi rồi sẽ chẳng lấy lại được. Đến khi ấy tổn thương chẳng phải của riêng ai nữa mà chính là tình yêu của cả hai mà thôi. !